Chainsaw Man Movie: Reze Arc – Bản Tái Sinh và Bước Ngoặt Mới

Fan Screening vừa qua không chỉ khiến khán giả bùng nổ cảm xúc, mà còn khẳng định một sự thật. Reze Arc chính là thế trận sản xuất toàn diện nhất mà MAPPA từng dồn vào cho một movie. Đây là thời khắc biểu tượng mà bất kỳ người xem anime nào cũng nên tự chứng kiến.
-Production Context: Hành trình đến Reze Arc
Dù đã từng viết không ít lần về chủ đề này, mình muốn coi phần này như một khép lại sau cùng, một mảnh ghép hoàn chỉnh cho hành trình Chainsaw Man đi từ tranh cãi đến tái sinh.
Sự thay đổi trong khâu hình ảnh ở movie bắt nguồn từ định hướng có phần quá “phá cách” của Ryu Nakayama. Season 1 giống như một ngòi nổ, chia cộng đồng làm hai. Một bên ca ngợi phong cách hiện thực, cách quay phim điện ảnh và bầu không khí u ám mà nó mang lại. Một bên lại phẫn nộ vì nhịp điệu chậm, vì những khung hình kéo dài tưởng như vô nghĩa, vì những trận chiến không bùng nổ như mong đợi. Phần lớn những lời khen đến từ khán giả quốc tế, trong khi đa số fan Nhật lại quay lưng.
Nhưng liệu movie có chối bỏ toàn bộ di sản ấy? Không hề. Trái lại, Reze Arc hấp thụ chúng, biến cái từng là khiếm khuyết thành tiền đề. Ngay từ 40 phút đầu, ta vẫn nhận ra dư âm của Season 1. Các cảnh quay dài, góc máy roongh, hoạt họa diễn xuất thiên về thực tế hơn phóng đại. Chúng như một nhịp dạo đầu, như một lời nhắc rằng Chainsaw Man không hề vứt bỏ quá khứ của mình.
Và chính ở chỗ đó, phim trở nên đặc biệt. Nó không chạy trốn khỏi vết sẹo, mà khắc thêm vào đó những đường gân mới, để khi ánh sáng bùng lên, người ta hiểu rằng. Đây là một tác phẩm biết nhìn thẳng vào quá khứ, biết thừa nhận và biết tái sinh từ những tranh cãi từng chôn vùi nó.
-Animation: Bùng nổ nhưng tinh tế
Nếu Season 1 từng gây tranh cãi vì thiếu điểm nhấn hành động, thì Reze Arc là màn lột xác toàn diện. Ở phiên bản điện ảnh này, Yoshihara đã trao phần “xương sống” của hành động cho Honehone và “tinh túy” của đời thường cho Takuya Niinuma.
Honehone là animator trẻ nổi bật nhất 5 năm trở lại đây. Anh chính là người từng khiến cộng đồng nổ tung với trận chiến điên loạn ở One Piece tập 1074 – nơi camera, nhịp cắt và năng lượng chuyển động dồn dập đến mức khán giả như bị cuốn vào bão tố.
Honehone đã mang đúng tinh thần sang Chainsaw Man và theo mình còn nâng cấp lên một tầm cao mới. Chuỗi hành động cường độ cao, va chạm mạnh mẽ, cảm giác chuyển động dồn dập. Nhưng khác với các dự án trước, ở đây anh còn phải dung hòa cùng tầm nhìn của Yoshihara. Đảm bảo sự bùng nổ không chỉ để gây choáng, mà còn được sắp đặt có nhịp điệu, có điểm dừng, khiến khán giả cảm thấy nhịp thở.
(Một số cuts đã bị cắt đi vì quá dồn dập, ảnh hưởng tới nhịp phim)
Song song đó, Takuya Niinuma đảm nhận những phân đoạn giàu tính đời thường. Anh khai thác sở trường hoạt hoạ diễn xuất và cơ thể, biến những cái cử chỉ, những cái chuyển động mượt mà như bộ phim người đóng. Khiến khán giả cảm nhận trọn vẹn được sự tinh tế và nhịp sống tự nhiên của nhân vật.
Sự song hành giữa Honehone và Niinuma tạo nên hai cực đối lập bổ trợ cho nhau, mà còn trở thành điểm tựa để cả đội ngũ animator trẻ phát huy hết sức. Dưới sự dẫn dắt của họ, những ý tưởng táo bạo được bay bổng trong khung tranh, biến thành chuyển động có sức nặng ngàn cân.
Chính vì thế, xuyên suốt 1h40 phút phim, từng phân đoạn animation đều mang sức nặng và sức hút riêng. Không một khung hình nào tồn tại chỉ để kéo thời gian chờ đoạn cao trào như nhiều shonen action hiện nay.
-Storyboard & Direction: Trái tim của khung tranh
Nếu Season 1 từng lựa chọn phong cách điện ảnh hiện thực, với nhiều khung hình tĩnh và nhịp cắt chậm rãi, thì Reze Arc lại là một cuộc lột xác hoàn toàn. Storyboard không dừng ở việc sao chép từng khung tranh 1:1 từ manga (S), mà được thiết lập để khán giả cảm nhận trọn vẹn nhịp điệu và hơi thở sống động của nhân vật.
Các unit directors không chỉ dựng lại mạch truyện, mà còn chỉ đạo nhịp cảnh với độ chính xác và sức nặng cảm xúc ở từng khoảnh khắc. Trở thành những người thổi hồn vào từng bức tranh nhỏ để rồi ghép lại thành một thể thống nhất dưới bàn tay của Yoshihara. Nơi mọi cung bậc cảm xúc đều được trải qua, dẫn dắt khán giả đi từ lặng yên đến bùng nổ, từ ngọt ngào đến day dứt.
Yoshihara đã biến nó thành một trải nghiệm điện ảnh đúng nghĩa. Các thủ pháp như POV shots, fish-eye lens, uncranking… được áp dụng, tạo nên những điểm nhấn cảm xúc xuyên suốt phim. MAPPA vẫn giữ được chất “điên rồ có kiểm soát” đặc sản đã làm nên sức hút nguyên tác Fujimoto, nhưng lần này nó được nâng lên một tầm cao mới, vừa nghệ thuật vừa giải trí.
-Compositing: Lớp áo điện ảnh
Không chỉ animation mà compositing (xử lý hậu kỳ) là một trong yếu tố đẩy tác phẩm vượt khỏi giới hạn “anime truyền hình.” Ánh sáng, texture và hiệu ứng camera được xử lý tinh tế, không phô trương mà vẫn đủ sức tạo chiều sâu. Giọt mưa rơi, mảnh kính vỡ hay ánh sáng phản chiếu đều hòa quyện trọn vẹn
Nếu Yuichi Terao (Kimetsu no Yaiba) được xem như đại thụ đã định hình chuẩn mực thị giác cho anime hiện đại. Thì Teppei Ito lại đại diện cho thế hệ kế tiếp, không phá cách như chục lớp hiệu ứng, nhưng lại tinh luyện cách dung hòa nhiều phong cách để phù hợp với tầm nhìn của đạo diễn.
-Music: Lời thơ ngân vang của Ushio
Nếu ở Season 1, âm nhạc của Ushio từng bị cho là thiếu ăn khớp, không hợp hoặc đôi khi lạc nhịp trong các cảnh hành động, thì bước sang movie này, ta mới thấy được hết tài hoa của ông. Ushio không còn đơn thuần là người điểm xuyết giai điệu, mà trở thành kẻ dẫn dắt mạch cảm xúc, kết nối mọi phân cảnh lại như một bản giao hưởng sống động.
Âm nhạc ở những khung cảnh đời thường nhẹ nhàng như những khúc đệm trong trẻo, đôi lúc dí dỏm như tiếng huýt sáo xế chiều. Khi chuyển sang các trận chiến, nhịp điệu dồn dập, hòa tấu như một khúc hùng ca, đôi khi rực lửa chẳng khác nào một AMV thăng hoa trên màn ảnh rộng. Nhưng sức mạnh lớn nhất của Ushio vẫn nằm ở những đoạn lắng đọng, ông tiết chế, chậm rãi gieo từng nốt nhạc như mũi kim xuyên vào trái tim khán giả, buộc họ phải sống cùng nhân vật, phải run lên cùng từng nỗi đau, từng sự tranh chấp tâm lý.
Ở đây, âm nhạc không chỉ đệm cho hình ảnh, mà trở thành một lớp hồn riêng biệt. Ushio như một nhà thơ dùng giai điệu để viết nên câu chuyện, để tiếng đàn, tiếng trống, tiếng dây ngân vang trở thành ngôn ngữ song hành với khung hình. Có thể nói, chính ông đã làm cho toàn bộ movie hóa thành một khúc ca liền mạch nơi mọi cung bậc cảm xúc đều được dệt thành âm thanh.
Nếu phải ví, thì animation là xương sống, storyboard là nhịp tim, compositing là làn da, còn âm nhạc của Ushio chính là hơi thở. Thứ khiến cả tác phẩm “sống” như một thực thể thực sự trên màn ảnh.
-Sound Design: Khi không gian rung động
Nếu âm nhạc của Ushio là ngân vang, thì sound design chính là nhịp rung xuyên qua cơ thể. Chainsaw Man Movie không chỉ được nghe bằng tai, mà còn được cảm nhận xuyên qua cơ thể. Thứ chỉ có thể đạt đến cực hạn trong phòng chiếu IMAX hoặc Dolby.
Tiếng bom nổ không chỉ vang rền mà còn dội thẳng vào lồng ngực. Tiếng cưa máy rít gào từng đợt, xoáy sâu và xé nát khoảng không. Tiếng gió rít trong cơn bão tố, tiếng bê tông gãy, kính vỡ khi toà nhà đổ sập. Tất cả tạo thành một bản giao hưởng của hủy diệt.
Nhưng phim cũng kéo người xem trở về đời thường. Tiếng mưa rơi lộp độp trên mặt đường, tiếng sóng biển ồ ạt. Những chi tiết nhỏ ấy được phối trộn tinh tế đến mức khiến mình quên rằng đang ngồi trong rạp, mà như đang đứng ngay thế giới đó.
Âm nhạc nâng cảm xúc, còn sound design làm thế giới của Chainsaw Man sống động. Đây là bộ phim mà không thể chỉ thoả mãn với 2d thông thường, chỉ trong không gian của IMAX hay Dolby, sức nặng ấy mới thực sự bộc phát đến tận cùng.
-Nỗ lực & tinh thần của đội ngũ
Điều khiến movie trở nên đặc biệt không chỉ nằm ở kỹ thuật, mà là cảm giác mỗi khung hình đều có mồ hôi và tâm huyết của con người. Không chỉ làm ra một movie, họ mang theo trách nhiệm rửa đi những định kiến của Season 1. Bằng việc tái cấu trúc quy trình, trao quyền tự do và cơ hội cho animator trẻ, nhưng vẫn giữ bàn tay giám sát chặt chẽ. Họ đã biến Reze Arc thành một “chiến tuyến” nơi tất cả cùng xông lên chung một mục đích.
“Xóa bỏ những hoài nghi cũ, khắc tên như một tượng đài mới.”
Design: Ducky + Zeta
Ad: Momo