Tình Yêu Himmel Dành Cho Frieren
“Grausam” trong tiếng Đức có nghĩa là tà.n nhẫ.n. Ma thuật của hắn có thể tái tạo lại những giấc mơ bình dị nhất – những điều hạnh phúc mà một người đã từ bỏ và chấp nhận rằng chúng sẽ không bao giờ trở thành sự thật.
Đến đây tác giả khẳng định luôn là tình cảm Himmel dành cho Frieren chính là tình yêu, dù anh biết rằng mối tình này là thứ tình yêu đơn phương, cô quạnh và không thể kết trái.
Nếu là người bình thường, họ sẽ chìm đắm trong thứ ảo mộng đầy sung sướng mà không muốn đối mặt với thực tại, đơn giản vì thứ họ hằng ước ao đạt được đã ở ngay trước mắt, chờ nắm lấy. Nhưng như thế thì có lẽ Grausam – một trong những Thất Đại Hiền của sự huỷ diệt – đã quá khinh thường Himmel.
Mình tin Himmel sẽ tự tay phá tan đi ảo ảnh này, vì “Himmel là thế đó”, cũng như qua những gì chúng ta đã biết về anh.
Himmel đã tỉ mỉ sắp đặt mọi thứ để chuẩn bị cho tương lai khi “không còn anh bên cạnh” Frieren, anh muốn Frieren thấu hiểu được tình cảm và sự gắn kết trong các mối quan hệ giữa người với nhau. Anh muốn trao cho Frieren cơ hội lần thứ hai, để trọn vẹn tận hưởng những khoảnh khắc bên cạnh những người thân thương mà không phải nuối tiếc.
.
“Mặt trời mọc thật đẹp, nhưng không đáng để thức dậy sớm …
Himmel thật không hiểu mình mà.”
Ấy thế, mà Frieren vẫn nhoẻn miệng cười khi thấy nụ cười tươi của Fern. Trong khoảnh khắc mặt trời chiếu rọi, những tia nắng dần xoá tan đi giá rét mùa Đông, Frieren đã tận hưởng được sự ấm áp của bầu không khí bên cạnh người học trò thân thương, điều mà hơn 50 năm trước Frieren chưa có dịp thực hiện được với hội anh hùng, với những người bạn tri kỷ cô đã làm quen trong chuyến hành trình kéo dài 10 năm.
.
Và tình yêu Himmel dành cho Frieren là như thế đó, nhẹ nhàng và trong sáng. Một tình yêu bao dung, mang vẻ đẹp thuần khiết, và đặc biệt là không hề có sự chiếm hữu, chi phối. Một thứ tình cảm vị tha, không ích kỷ.
Himmel không muốn “ép buộc” Frieren phải làm gì, mà luôn sát cánh đồng hành cùng cô, dẫn lối, nhưng cũng thật nhẫn nại và từ tốn, dù có phải mất đến 10, 20 năm, hay hàng chục năm để “cô ngốc” nhận ra, thì tình cảm trong trái tim anh cũng không bao giờ nguôi ngoai. Đối với Himmel, chỉ nhìn thấy Frieren mỉm cười, nhìn thấy cô được hạnh phúc là đã quá đủ với anh. Anh yêu cô, nhưng luôn đặt hạnh phúc Frieren lên trên hết, ngay cả trên hạnh phúc của chính bản thân. Một thứ tình yêu trong xanh như bầu trời, không ích kỷ, mà lại luôn hết lòng vì “cô ngốc” anh yêu.
Và đây là lí do ma thuật ảo ảnh của Grausam sẽ không có tác dụng lên Himmel. Với một người ích kỷ, coi trọng hạnh phúc bản thân, thì khi đạt được thứ họ hằng mong ước trong tầm tay, họ sẽ không bao giờ muốn buông chúng ra. Nhưng với Himmel, anh sẵn sàng từ bỏ đi hạnh phúc cá nhân vì người con gái anh yêu, anh không muốn “ích kỷ” mà chiếm đoạt lấy Frieren.
Ma thuật của Grausam rất nguy hiểm, vì nó đánh vào những mặt tối của một con người, như lòng đố kỵ (người khác có mà tại sao ta không có?), sự ích kỷ (cái gì ta muốn thì phải đạt được, tại sao ta không xứng đáng có được chúng?) để trói buộc họ vào thế giới ảo mộng của hắn. Nhưng với một người mang cả “bầu trời nhân cách” như Himmel thì rất tiếc, anh chính là khắc tinh mà Grausam không bao giờ muốn gặp.