Sousou no Frieren – Himmel & Tình Cảm Bất Diệt.
Sau tập tuần trước khá tưng bừng m.áu l.ửa thì tập tuần này là dịp tốt để staff “xả hơi” (và chuẩn bị cho tập tuần sau vốn là tập có biến lớn). 2 tập hành động gần như liên tiếp sẽ là thử thách đầu tiên mà đội ngũ của Fukushi ở Madhouse phải vượt qua. Theo thông tin mình nhận được thì team Madhouse đã thực hiện xong hết cả cour đầu nên hy vọng ta sẽ được chứng kiến thêm nhiều trận mãn nhãn nữa như trận Stark đánh rồng vừa rồi.
Tập tuần này (7) nhịp độ có phần đẩy nhanh với tốc độ ~2.5 chương, cũng hợp lý để end ở đoạn Frieren chạm mặt Draht.
Nửa đầu có một cảnh làm mình rất ấn tượng với những shot đậm tính cinema (như trong ảnh dưới bình luận). Frieren và Himmel mỗi người chỉ chiếm một góc nhỏ trong cả khung ảnh trống trải, tạo nên cảm giác cô đơn và xa lánh. Đây là Frieren hơn 80 năm trước, cô vẫn chưa nhận ra được giá trị của sự vô thường. Giữa Frieren và đồng đội vẫn chưa có sự kết nối với nhau. Shot tiếp theo là shot góc rộng, khoảng cách giữa họ giờ đây hiện hữu rõ ràng, phản ánh lên sự chia cắt.
Điểm nổi bật là cách tác giả xây dựng nên hình tượng vị anh hùng Himmel dù chỉ qua những chi tiết “nhỏ giọt” trong ký ức của Frieren. Anh là vị anh hùng “khuôn mẫu”, có sức mạnh đánh bại quỷ vương, mang những phẩm chất cao quý của một con người như lòng vị tha, hy sinh vì người khác. Tuy vậy, những điều này theo mình không phải là yếu tố làm Himmel trở nên đặc biệt.
Thông thường, trong đa phần diễn biến của các tác phẩm có hình tượng “vị anh hùng”, thì câu chuyện sẽ chấm dứt khi người hùng đánh bại quỷ vương hoặc các thế lực xấu xa.
Nhưng trong tác phẩm, đấy không phải là sự kết thúc mà là điểm khởi đầu, phần việc của Himmel chưa dừng tại đây. Trách nhiệm “anh hùng” vẫn đè nặng lên bờ vai Himmel đến cuối cuộc đời (theo như lời kể của dân làng ở tập 3 thì hằng năm Himmel vẫn đến để kiểm tra ấn phong Qual). Ta thấy rất rõ những ảnh hưởng và đóng góp mà anh đã để lại cho một thế giới yên bình.
Và với Frieren, thì những gì anh làm cho cô mang thứ tình cảm “riêng tư” hơn.
“Lí do quan trọng nhất, là để cô sẽ không phải cô đơn trong tương lai.
Chúng tôi sẽ không thành một phần của câu chuyện thần tiên nào đấy. Chúng tôi nhất quyết đã tồn tại”.
Cho đến những giây phút cuối cùng của cuộc đời, và cả những năm tháng sau này dù đã không còn trên nhân gian, Himmel vẫn là vị anh hùng vươn tay giúp đỡ Frieren. Anh vẫn tiếp tục làm ngôi sao bắc đẩu, là bầu trời xanh dẫn lối cho Frieren, trao cho cô một cơ hội lần thứ hai để tận hưởng trọn vẹn cuộc sống – một cuộc sống với những đồng đội mới, với những kỷ niệm không thể nào quên, những kỷ niệm mà Frieren sẽ trọn vẹn tận hưởng để không phải nuối tiếc.
Đến đây ta mới thấy, Himmel đã suy tính từng li, từng tí ngay từ những ngày đầu gặp gỡ Frieren, để “chuẩn bị” cho một tương lai khi anh đã không thể ở bên cạnh cô.
Tình cảm của Himmel dành cho Frieren, là mối tình trong sáng, bao dung, mang vẻ đẹp thuần khiết, và đặc biệt là không hề có sự chiếm hữu, chi phối. Một thứ tình cảm vị tha, không ích kỷ.
Khi Frieren chia tay hội anh hùng để bắt đầu chuyến hành trình kéo dài 50 năm của mình, Himmel không níu kéo lại, mà chỉ trông theo bước chân cô đi. Có lẽ, anh cũng biết, Frieren “tiến bước” … chậm hơn người bình thường, vậy nên anh sẽ để Frieren đi theo nhịp độ riêng của cô, từ từ và chậm rãi. Himmel chỉ cần nhìn thấy Frieren hạnh phúc là cũng quá đủ với anh rồi.
Khi mọi người đang chơi ca rô thì Himmel đánh cờ 4D .
Sang nửa sau, mình thích cách tác giả xây dựng nên giống loài quỷ. Loài quỷ trong Frieren được miêu tả như “thú vật hoang dã”, chuyện “ăn tươi nuốt sống” loài người như bản năng sinh tồn tuy không mới nhưng vẫn đủ sức tạo ra làn gió mát đến với thể loại fantasy ở anime/manga thời gian gần đây (loài quỷ nhưng … là người, chỉ mọc thêm tí sừng thôi đọc riết nó nhàm ). Trắng ra trắng, đen ra đen chứ không “xám màu”. Triển khai đơn giản mà hiệu quả.
Nhìn chung tác phẩm vẫn giữ được chất lượng cao cho đến hiện tại.