Hiện tại nổi lên một thông tin gây lệch lạc, đáng báo động, là “biên kịch của Bocchi loại bỏ fs ra khỏi tác phẩm”.

Thông tin này chủ yếu nhắm vào cảm xúc khán giả để lên án “woke”, nhưng lại khá là rage-bait và bỏ qua nhiều sự thật QUAN TRỌNG liên quan đến production.
Trước nhất thì đúng là Erika Yoshida đã loại bỏ một số cảnh fs ra khỏi tác phẩm. Nhưng nếu bạn đọc qua bài phỏng vấn (đặc biệt phải chú ý kĩ đến context), thì sẽ thấy lập luận của Yoshida có phần hợp lý.
“Ở nguyên tác, có một cảnh Bocchi c ởi tr ần, nhưng ở anime thì cô ấy mặc áo bơi. Nếu việc cô ấy c ởi tr ần làm trọng tâm để chào hàng tác phẩm, thì (với tôi) không có vấn đề gì, nhưng tôi không nghĩ tác phẩm cần phải dùng đến nó (những cảnh fs) để câu kéo khán giả, mà trái lại tôi thấy chúng dễ làm người xem xao nhãn hơn”.
“Thực tế mà nói, ng ực một cô gái không thể nào lung lắc một cách thiếu tự nhiên khi chơi guitar. Và nếu tác phẩm diễn tả những hình ảnh như vậy, thì tôi sẽ lưỡng lự cho con tôi xem.”
“Điều tôi thích ở Bocchi, là tác phẩm không thật sự tập trung vào ý tưởng một cô bé rụt rè học được cách giao tiếp vì chơi ở ban nhạc. Bocchi đến cuối vẫn gặp khó khăn trong việc giao tiếp, dù ở hội trường trình diễn, cô ấy cũng vẫn xẩy chân – nhưng có lẽ, chỉ một chút, qua ban nhạc, cô ấy cũng có thể thay đổi”.
Dù sự thay đổi của Bocchi không rõ ràng hay kịch tính, thì cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn và trôi đi. Câu thoại cuối của Bocchi: “Hôm nay ta cũng phải đi làm lại rồi …” – cũng thể hiện điều này.
Và điều QUAN TRỌNG nhất, Yoshida không đủ “quyền năng” định hướng tác phẩm sẽ như thế nào. Bạn biết ai là người quyết định ko? Đó là ban sản xuất và chỉ đạo.
Hay nói một cách khác, phương hướng tiếp cận của Yoshida đều được TOÀN BỘ các staff chủ chốt THỐNG NHẤT và đồng tình, từ đạo diễn Keiichirou Saitou cho đến nhà sản xuất hoạt hoạ Souta Umehara.
Thậm chí, Umehara còn nhận định như sau:
“Tôi đã làm việc cùng Yoshida-san và không có bất kì cảm giác bị ép phải làm như thế nào. TRÁI LẠI, cô ấy rất biết lắng nghe ý kiến người khác để trình bày và thảo luận ở các buổi gặp mặt”.
Theo mình, chẳng cần bàn đi đâu xa, sự thành công của Bocchi là minh chứng rõ ràng nhất khẳng định hướng đi của tập thể Cloverworks là đúng đắn. Nên lưu ý ở đây Yoshida không có thẩm quyền nào để quyết định hướng đi tác phẩm – mà phải thông qua sự chấp thuận của ban chỉ đạo.
Sẽ có người lập luận “ờ thì Bocchi là tác phẩm seinen” (tác phẩm cho đối tượng trưởng thành). Nhưng việc đem chuyển thể một bộ lên màn ảnh là việc mà uỷ ban sản xuất và studio sẽ là bên bày tính để nhắm vào các phân khúc thị trường. Và họ đã thắng lớn với quyết định của họ.