Light Novel

Cậu Sẽ Bỏ Lại Tất Cả Để Đi Cùng Tớ Chứ? – Đi Đâu? – Đến Tận Cùng Thế Giới!

💬 Thông tin:

Hành Trình Đến Tận Cùng Thế Giới

Tên tiếng Nhật: Tabi ni Deyou, Horobiyuku Sekai no Hate made

Tác giả: Yorozuya Tadahito

Thời lượng: 1 vol

Bắt đầu bằng 1 câu hỏi đơn giản “Cậu sẽ bỏ lại tất cả để đi cùng tớ chứ?” Hai cô cậu bé nhân vật chính của chúng ta quyết định cùng chiếc xe Cub của mình, xách ba lô lên và đi, đi 1 chuyến hành trình vô định, không có hồi kết. Trong một thế giới đang lặng lẽ lụi tàn vì căn bệnh tiêu biến làm người ta từ từ mất đi họ tên, màu sắc, và cuối cùng là bị tan biến vào hư vô chẳng còn lại gì, hai nhân vật chính cũng bị ảnh hưởng, đã mất đi tên gọi của mình, giờ đây chỉ được gọi là “cô bé” và “cậu bé”. Chuyến hành trình của hai người không chỉ đơn giản là chạy trốn khỏi căn bệnh, chạy trốn khỏi số phận sắp đến mà còn là cuộc hành trình tìm kiếm lý do của sự tồn tại, tìm kiếm ý nghĩa của cuộc sống.

Đọc phần giới thiệu nội dung của tác phẩm này thì nhiều người lại nghĩ: Đây là một trong những bộ “Dảk dảk bủh” rồi chứ gì. Đọc để “chầm kảm” hay gì. Nhưng tác giả Yorozuya Tadahito lại làm chúng ta bất ngờ vì không hề tỏ ra bi lụy mà lại đem đến 1 bầu không khí vô cùng ấm áp, dễ chịu, tựa như cái lò sưởi trong 1 đêm đông vậy.

Có thể nói khi đọc bộ này, tôi đã mỉn cười rất nhiều. Cũng có những giây phút cảm động đan xen nhưng mà sự tích cực, hy vọng vẫn chiếm ưu thế. Tất cả là nhờ tương tác đầy đáng yêu giữa hai nhân vật chính. Bên cạnh đó, cho dù ở giữa 1 bối cảnh hậu tận thế, các nhân vật vẫn rất điềm tĩnh, sống cuộc sống hằng ngày của chính mình, không hề có dấu hiệu nào của sự hoảng loạn, tang thương.

Về nhân vật chính: Hai nhân vật chính có tính cách khá là quen thuộc, 1 cô nàng tsundere, và 1 anh tràng trầm tính, nhưng họ vẫn có những nét riêng thú vị. Như là 1 tsundere điển hình cô gái thường hay có những hành động hơi bạo lực nhưng không phải vì những hiểm lầm, tai nạn thường thấy trong những bộ anime mà là phần lớn vì chính cậu bé cũng chủ động thích chọc ghẹo cô gái. Tôi không hiểu cậu bé này có sở thích M hay gì mà lại thích chọc “sư tử hà đông” như vậy, nhưng mà những chi tiết trên đã khiến cho cô, cậu bé vơi đi được nổi buồn, có động lực dể đi 1 chuyến hành trình vô định.

Sự trái ngược tính cách giữa hai nhân vật chính đã làm cho mối quan hệ giữa họ thêm phần gắn kết, hỗ trợ lẫn nhau. Đối với cô bé là sự quả quyết lạc quan, đầy sức sống, tiếp thêm tinh thần cho cả hai người. Còn đối với cậu bé thì là sự điềm tĩnh, dũng cảm là chỗ dựa vững chắc mỗi khi có khó khăn trong chuyến hành trình.

Về nhân vật phụ: Bộ truyện không chỉ có hai nhân vật chính mà trên đường đi họ cũng sẽ tiếp xúc, lắng nghe câu chuyện của các nhân vật khác. Tất cả các nhân vật phụ đều có điểm chung đó là họ đều có những ước mơ, hoài bão, nhưng vì bộn bề cuộc sống hay lý do này kia mà không thể thực hiện được. Giờ đây nhờ được chuyến hành trình của cô cậu bé lan tỏa hy vọng mà họ có được động lực mà sống sao cho không phải hối tiếc đến những giây phút cuối cùng.

Đến đây, tôi lại nhớ đến tình cảnh mà chúng ta đang phải trải qua hiện tại. Có thể nói đại dịch đang gây ra rất nhiều sự khó khăn không những ở Việt Nam mà còn trên toàn thế giới. Thế nhưng nhờ vào tình thế đặc biệt này mà tôi lại nhớ đến một thứ mà mình đã bỏ quên từ lâu.

Năm lớp 12 tôi đã từng có mong ước tự chế tạo 1 chiếc kính viễn vọng để ngắm nhìn bầu trời đêm. Thế nhưng do điều kiện nhà hồi đó khó khăn và tôi phải chịu áp lực học tập thi cử nên đành gác qua 1 bên. Lên Đại học lại càng thêm nhiều thứ và rồi nhiều thứ hơn nữa,… Tôi đã hoàn toàn quên đi luôn. Ngắm nhìn bầu trời ban ngày đã hiếm nói chi là ban đêm.

Thế rồi, bị ở nhà cách ly trong phòng hoài ngột ngạt quá đành ra ngoài sân ngắm trời ngắm đất, tôi chợt nhận ra “Sao bầu trời đẹp đến thế mà mình bao nhiêu năm đã bỏ qua? Chỉ biết gắn mặt với máy tính, điện thoại”. Trên trời có biết bao nhiêu ngôi sao như rải cát đầy lung linh, huyền bí. Lần đầu xem được sao Mộc, sao Thổ qua kính thiên văn tôi đã sửng sốt vì vẻ đẹp của nó. Tôi đã tìm lại được sở thích của mình, một sở thích quá đơn giản nhưng đã bị lãng quên suốt 6,7 năm vì biết bao nhiêu sự sao nhãng của của cuộc sống.

Trong suốt cuộc đời ta cứ cuốn theo những ham muốn vật chất vì nghĩ rằng nó có thể cho ta hạnh phúc. Thế nhưng khi cái kết trở về cát bụi đang đến gần thì ta mới nhận ra, hạnh phúc đơn giản hơn thế rất nhiều. Đôi khi chỉ cần ở bên cạnh 1 người, đôi khi chỉ cần làm 1 điều thôi là đã đủ khiến ta mãn nguyện với cuộc sống của mình.

“Nhưng mà, chỉ cần ở bên cậu, thì tớ đi đâu cũng được”

Kể cả tận cùng thế giới, Hay là đáy địa ngục. Bất kể chốn hư vô nào.

Tớ đều sẽ đi.

“Ừ. Cảm ơn cậu.”

Sự giản dị, chân phương trong từng câu chữ của cuốn “Hành trình đến tận cùng thế giới” đã để lại rất nhiều cảm xúc cho tôi khi đọc. Cho dù chỉ có 1 vol đầy ngắn gọn nhưng những thông điệp mà tác phẩm đem lại là đầy sâu sắc và ấn tượng. Như một con gió nhẹ nhàng thoảng qua chắc chắn sẽ giúp cho ta thư thái, thoát khỏi những bộn bề trong cuộc sống.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button