AnimePhân Tích & Cảm Nhận

Natsu e no Tunnel, Sayonara no Deguchi – Bóng bẩy nhưng ít cảm xúc (Short Review).

Vừa xem xong nên muốn chia sẻ một chút cảm nhận ngắn của mình. Đây là bộ có phần visual hết sức bóng bẩy, đặc biệt là mảng art direction, từ đầu đến cuối là những shot rất điện ảnh (ngay đến ratio của movie cũng được làm để chiếu trên màn ảnh rộng), với phần đổ màu hợp với sắc thái mùa hạ. Nhân vật cũng được hoạt hoạ chỉn chu và chăm chút.

Và đấy là tất cả những gì gây ấn tượng với mình. Phần (lớn) còn lại thì mình không được ưng lắm. Hay nói một cách khác, thì mình cảm thấy tác phẩm đã quá chú trọng vào mảng hình thức mà bỏ qua phần truyền tải câu chuyện.

Có thể là do thời lượng hạn chế nên đạo diễn phải cắt đi khá nhiều nội dung từ nguyên tác, nhưng theo mình thì mối quan hệ giữa Kaoru và Anzu không tạo được chiều sâu cần thiết để mình phải cảm thông gắn bó, tương tác giữa họ có phần rời rạc vì nhịp phim chuyển biến quá nhanh (từ tình tiết này đã dẫn đến tình tiết khác), và phân đoạn tương tác quan trọng nhất giúp tạo phản ứng giữa hai người, thì chỉ diễn ra trên nền bài hát ngắn, cứ y như đang xem amv tóm tắt vậy. Và đoạn cao trào nhất (lúc Kaoru vào đường hầm gặp đứa em), thì cách giải quyết lại quá sức hụt hẫng, anti-climatic. Cảm xúc của mình đến đấy là … “chỉ có vậy thôi sao?”. Kết thì đẹp đấy nhưng phần xây dựng hơi hờ hững trước đó không làm mình thích nổi kết thúc, không tạo được cảm xúc lưu luyến khi chứng kiến mảnh tình chia cắt rồi tương phùng nhau.

Năm ngoái khi xem PV thì mình cũng có nhận xét ngắn về kỳ vọng mình dành cho tác phẩm:

“Tuy nhiên, Tomohisa Taguchi theo mình không phải là đạo diễn xuất sắc, chưa có những bộ nào tạo được ấn tượng với mình (Akudama Drive, Twin Star Exorcists, series Persona movie, xem tạm nhất có lẽ là bản remake của Kino’s Journey). Nhưng cũng không quá lo lắng vì nhiều hoạt họa sĩ góp mặt trong dự án này đều là những tài năng của studio Clap đã từng có cơ hội cùng đạo diễn Hirao thực hiện Pompo trước đó, và với một nguyên tác sẵn có như Natsu e no Tunnel thì khả năng “xẩy chân” của Taguchi có lẽ cũng … thấp (hy vọng thế).”

Và không nằm ngoài dự đoán, dàn nhân sự tham gia với nhiều người đã từng thực hiện Pompo – vốn là bộ mình đánh giá rất cao của studio CLAP – đã đảm bảo cho chất lượng hình ảnh chỉn chu, không tì vết, nhưng khá tiếc cho mảng chỉ đạo của đạo diễn Taguchi vẫn không đủ mạnh để tạo nét “đáng nhớ” trong cái đẹp ở mặt hình ảnh. Dù gì thì đây cũng là sự cố gắng đáng khích lệ cho Taguchi và của studio CLAP đã tạo cơ hội cho những đạo diễn (ít người nhớ) có cơ hội thể hiện.

Nếu như bạn dễ tính và thích một cái kết hạnh phúc thì mình nghĩ Natsu e no Tunnel, Sayonara no Deguchi sẽ là một tác phẩm xem được. Nhưng với mình, tiếc là tác phẩm vẫn thiếu chút nữa để tạo nên điều gì đó ấn tượng (dù mình khá thích design em Anzu).

alonelycomet

Một fan cuồng của Kyoto Animation và Makoto Shinkai.

Related Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button