86: Eighty Six Part 2 – First Impression [Fall Anime 2021]
Số tập: 12
Studios: A-1 Pictures
Nguyên tác: LN
Thể loại: Action, Drama, Mecha, Sci-Fi
Mùa: Fall 2021
Welcome back, my (our) QUEEN!
Xem tập đầu của cour thứ 2 mà mình nổi luôn da gà, và đây là cái cảm giác báo hiệu một tác phẩm tuyệt cú mèo. Tập đầu của mùa 2 có thể nói là sự bùng nổ, của cả cảm xúc lẫn mặt hình ảnh hết sức, phải nói là hết sức tinh tế của đạo diễn Toshimasa Ishii. Nếu có một tác phẩm có thể nâng tầm nguyên tác, nếu có một tập có thể đảm bảo chất lượng của cả series, đảm bảo nhiệt huyết của những con người thực hiện, thì mình nghĩ bạn không cần phải kiếm đi đâu xa, tất cả là ở đây, trong tập hết sức tuyệt vời khởi đầu cho mùa 2 đầy rực lửa của 86.
• Tài năng của Ishii thật sự không thể bàn cãi qua cách thức ông sắp đặt phân cảnh để kể một câu chuyện. Tập đầu của mùa 2 có sự liên hệ hình ảnh mật thiết nhưng tương phản đến tập đầu tiên khi 86 bắt đầu.
Đấy là những shot tương đồng, thể hiện nên xã hội “ung dung ngồi rồi” của nền cộng hòa San Magnolia. TUY NHIÊN, cái sự tinh tế nó nằm hết ở phần hình ảnh, bạn sẽ thấy, sự đối lập và tương phản đầu tiên là một bầu không khí được phát họa âm u hơn, bầu trời không còn tươi sáng như hồi mới bắt đầu mà cả thành phố bị bao bọc bởi màn sương mờ ảo, với mây đen lơ lửng báo hiệu “điềm xấu” đang dần đến. Bên cạnh đó, có những shot tập trung (nhưng thoáng qua) những vết nứt trên kiến trúc, các bức tượng, một lần nữa “báo hiệu” sự sớm sụp đổ của nền cộng hòa thối nát này, với bộ máy quan chức nhởn nhơ trước những gì xảy ra, ăn nằm trên sự hy sinh của tầng lớp cấp dưới.
Trên hết, là sự tương phản mãnh liệt hình ảnh Lena so với hồi đầu, được Ishii xuất sắc nêu bật lên. Điều này thể hiện sự phát triển rất rõ ràng của Lena, những ký ức Lena trải qua đã tạo nên nền tảng, và thiết lập nên Lena chúng ta đang thấy trên màn ảnh – ngay trong tập. Đây là một Lena đầy tự tin, mạnh mẽ và rất đanh đá, tương phản mạnh với hình ảnh cô tiểu thư “đài các” và “ngây thơ” mà chúng ta đã từng thấy lúc tác phẩm ở điểm xuất phát. Công lớn phải kể đến tài năng của seiyuu Ikumi Hasegawa khi cô đổi tone giọng nói, tạo nên thần thái đanh đá, vặn họng lại bất kì chỉ trích nào của gã trung tá trong tập để đặt mình ở vị thế ngang hàng, dù thấp cấp hơn.
Cái sự tương phản này chưa dừng lại ở đó, mà tất cả là sự chủ ý để nêu bật lên được chặng đường phát triển của Lena. Bạn còn nhớ? Với tiểu đội Spearhead “cũ”, họ xem cô như con lợn, trêu đùa bỡn cợt. Nhưng Lena, bằng chính năng lực của mình, đã lấy trọn niềm tin của đội ngũ mới. Với họ, cô giờ đây là một “nữ hoàng” họ thật sự kính trọng, thậm chí còn đặt cả sinh mạng vào quyết định của Lena. Lena đã hỏi tên của những thành viên trong tiểu đội mới, nhưng cô không gọi họ bằng tên mà bằng codename, có lẽ cô cũng ghi nhớ lời nói của Shin khi xưa, Lena giờ đây sẽ thay mặt Shin – tưởng nhớ những thành viên hy sinh – nhưng vẫn tiếp tục tiến lên phía trước, mạnh mẽ hơn. Một phần cũng do Lena biết, cô sẽ không bao giờ là thành viên “chính thức” của tiểu đội Spearhead, cũng như không muốn gắn bó quá sâu đậm với họ để bị tổn thương.
Sự đối lập còn được thể hiện qua thiết kế nhân vật, tuy sinh ra là dòng dõi quý tộc, với chủng tộc cao quý thể hiện qua mái tóc bạch kim, nhưng Lena đã lựa chọn bộ đồng phục màu đen và nhuộm một phần tóc đỏ, làm nổi bật và ý chí muốn “chống lại” lề lối và phong tục lỗi thời của xã hội thối nát. So với mùa đầu tiên, bạn sẽ thấy Lena hoàn toàn bất lực, chỉ biết tuông ra những lời nói sáo rỗng không có sức nặng về việc “muốn thay đổi”, một cô tiểu thư theo đuổi thế giới lý tưởng nhưng lại muốn nhờ người khác làm giúp. Nhưng sang mùa thứ hai, Lena đã hoàn toàn trưởng thành, xắn tay áo làm hết mọi thứ – bằng chính sức lực mình – đồng thời chiêu mộ thêm không ít đồng minh xung quanh. Lena không chỉ nói miệng, mà còn chứng minh được bằng hành động!
• Và 86 có lẽ là ví dụ rõ ràng nhất của biện pháp “Show, Don’t Tell” (cho thấy chứ đừng kể) trong nghệ thuật màn ảnh.
Tác phẩm có một đoạn hồi tưởng nhỏ, à mà cũng không chính xác là hồi tưởng, về hình ảnh người anh mà Shin gặp trong giấc mơ – một hiệp sĩ trong bộ giáp sáng bóng. “Anh chỉ đi được đến đây thôi, em sẽ đi hết chặng đường còn lại nhé? … Hãy quên anh đi, sống tự do và hạnh phúc …”. Sẽ không khó để suy luận, anh trai của Shin chính là người đã cứu toàn bộ tiểu đội 86 (cũ), shot tiếp đến là Shin mở mắt. Góp phần lí giải vì sao họ vẫn sống sót, mà lại còn rất truyền cảm.
Phần âm nhạc chọn lựa cho tập cũng không có gì phải phàn nàn, Ishii đã lựa chọn những bản piano nhẹ nhàng và sâu lắng, như muốn cứa vào da thịt người xem để tạo nên một bầu không khí buồn và đầy cảm xúc, tiếp nối “hậu quả” của những gì xảy ra, khi Lena biết đồng đội cũ đã không còn cạnh bên, và lời chia tay (cuối cùng?) của anh trai Shin. Tác phẩm cũng phần nào mở rộng hơn thế giới trong 86 khi giới thiệu với người xem “liên bang Giad” với hai nhân vật quan trọng là Frederica và Ernst. Ernst trông như người tốt với những phẩm hạnh “nhất định”, nhưng có một twist xuất phát từ động cơ cá nhân, liệu Ernst có xem Shin và những người bạn là “vật thay thế” cho những gì ông đã mất mát?
Tập đầu của mùa hai quá sức tuyệt vời, vừa tiếp diễn sự kiện nhưng không quên xây trên nền của những gì xảy ra, mà đồng thời cũng thiết lập một cốt truyện to tát hơn khi San Magnolia không phải là quốc gia duy nhất còn sống sót.
Ôi A-1 ơi là A-1!! Nhất là Ishii với cái chất “cinematography” của ông qua storyboard, cách ông sử dụng những kỹ thuật phim ảnh để truyền tải thêm cho câu chuyện sinh động! Visual storytelling at its FINEST! 86 chắc chắn là một bộ bom tấn đáng phải theo dõi trong mùa. Phần cmt mình sẽ để một số vid so sánh làm nổi bật cái chất của đạo diễn Ishii trong nghệ thuật hình ảnh.